17 C
Vietnam
Thứ sáu, Tháng mười hai 13, 2024

Tiêu chí môi trường là số 1 khi sản xuất sắt thép

Không nên bỏ qua

Theo ý kiến của ông Đỗ Duy Thái, Tổng giám đốc Công ty Thép Việt, Việt Nam cần học hỏi từ các quốc gia tiên tiến, nơi mà việc bảo vệ môi trường luôn được đặt lên hàng đầu và không chấp nhận bất kỳ sự đánh đổi nào. Do đó, cần triển khai các biện pháp nghiêm khắc đối với các doanh nghiệp, cả trong nước lẫn quốc tế, để xử lý các vấn đề liên quan đến ô nhiễm môi trường.

PV: Ngành thép thường được cho là một trong những ngành gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, đặc biệt là sau sự cố của Công ty Formosa. Ông có ý kiến gì về vấn đề này?

Ông ĐỖ DUY THÁI: – Trong ngành luyện thép, hiện có hai công nghệ chính là lò cao sử dụng quặng và lò điện sử dụng thép phế liệu. Các doanh nghiệp áp dụng công nghệ lò cao có thể có một chút lợi thế về chi phí (khoảng 5-7%) so với các doanh nghiệp sử dụng lò điện. Tuy nhiên, công nghệ lò cao gây ô nhiễm môi trường nhiều hơn, do đó các khoản phí môi trường bổ sung đánh vào các doanh nghiệp sử dụng lò cao sẽ giúp duy trì sự cạnh tranh công bằng giữa hai loại công nghệ này. Thực tế, ở nhiều quốc gia với tiêu chuẩn môi trường cao và kiểm soát xả thải nghiêm ngặt, công nghệ lò cao thường phải chịu thuế môi trường rất cao hoặc thậm chí bị cấm sử dụng.

Tiêu chí môi trường là số 1 khi sản xuất sắt thép
Tiêu chí môi trường là số 1 khi sản xuất sắt thép

Ở Trung Quốc, gần đây chính phủ đã quyết định đóng cửa nhiều lò cao ở Thượng Hải và Bắc Kinh vì nhận thấy sự nguy hiểm từ công nghệ này. Đối với Công ty Formosa, họ cũng sử dụng công nghệ lò cao, và cần lưu ý rằng công nghệ lò cao của Trung Quốc hiện không đạt tiêu chuẩn chất lượng so với các công nghệ châu Âu, giá thành chỉ bằng khoảng ¼. Tuy nhiên, tại Việt Nam, công nghệ lò cao lại được ưu đãi không hợp lý. Sự cố của Formosa đã làm rõ vấn đề và cảnh báo rằng Việt Nam cần có những biện pháp mạnh mẽ hơn để bảo vệ môi trường. Chúng ta cần học hỏi từ các quốc gia tiên tiến và không chấp nhận đánh đổi môi trường cho bất kỳ dự án đầu tư nào. Nếu chấp nhận đánh đổi để phát triển trong tình trạng nghèo, chúng ta sẽ càng rơi vào nghèo khó hơn.

PV: Ông đề cập đến việc học hỏi từ các quốc gia tiên tiến, nhưng thực tế là họ hạn chế cấp phép trong ngành thép, còn Việt Nam thì cấp phép tràn lan. Ông nghĩ sao về điều này?

Ở nhiều quốc gia, việc cấp phép vẫn được thực hiện, nhưng có những quy định rất nghiêm ngặt. Ví dụ, Australia, mặc dù là quốc gia có nguồn quặng sắt phong phú, không khuyến khích việc sử dụng công nghệ lò cao do tác động tiêu cực của nó đến môi trường và sự phát triển bền vững. Các doanh nghiệp muốn sử dụng công nghệ lò cao ở Australia sẽ phải đặt nhà máy ở những khu vực xa xôi, đồng thời chịu các khoản phí môi trường rất cao. Điều này cho thấy, dù có nguồn nguyên liệu dồi dào, họ vẫn ưu tiên bảo vệ môi trường. Tương tự, Thái Lan cũng chú trọng đến việc lựa chọn công nghệ luyện kim tiên tiến và có chính sách rất nghiêm ngặt.

Ngược lại, tại Việt Nam, chúng ta đang đi ngược lại xu thế toàn cầu. Thay vì chuyển hướng sang tái chế nguyên liệu và áp dụng công nghệ hiện đại, chúng ta vẫn hỗ trợ và ưu đãi cho các doanh nghiệp sử dụng quặng trong sản xuất thép. Các quốc gia tiên tiến thường xuất khẩu quặng để bảo vệ môi trường, trong khi Việt Nam lại áp dụng mức thuế xuất khẩu quặng rất cao, lên tới 40%. Điều này vô tình khuyến khích việc sử dụng quặng trong nước và gây ra tác động tiêu cực đến môi trường. Hiện tại, cung thép trong nước đang vượt cầu, và mức thuế xuất khẩu quặng của nhiều quốc gia chỉ dao động từ 5-15%.

PV: Vậy theo ông, có cần phải quy hoạch lại ngành thép để đảm bảo sự phát triển bền vững cho Việt Nam không?

Theo quan điểm của tôi, việc để các doanh nghiệp phát triển theo quy luật của kinh tế thị trường là cần thiết, nhưng đồng thời, Nhà nước và các cơ quan chức năng cần thiết lập các rào cản môi trường. Chúng ta cần áp dụng các tiêu chuẩn quốc tế và sử dụng các chuyên gia có kinh nghiệm để đảm bảo những rào cản này được thực hiện một cách công bằng cho tất cả doanh nghiệp, cả trong nước lẫn quốc tế. Doanh nghiệp nào cũng mong muốn hoạt động trong một môi trường cạnh tranh công bằng và bình đẳng, vì đó là động lực để họ tiếp tục phát triển.

Về vấn đề chuyên gia, chúng ta không thiếu những người có khả năng thẩm định dự án. Ví dụ, ông Phạm Chí Cường, hiện là Chủ tịch Hội Đúc luyện kim Việt Nam, là một chuyên gia hiểu rõ ngành thép và có thể cung cấp những kiến thức cần thiết. Chúng ta cần có một cơ chế giám sát hiệu quả và các cán bộ làm việc với tinh thần trách nhiệm cao. Nếu chúng ta tiếp tục đánh đổi môi trường vì lợi ích ngắn hạn, cuộc sống của người dân sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng và điều đó cũng sẽ cản trở sự phát triển bền vững của ngành sản xuất.

Là một doanh nghiệp trong ngành thép, chúng tôi cam kết theo đuổi công nghệ xanh và bảo vệ môi trường. Chúng tôi đang đầu tư vào một nhà máy luyện thép với công suất 1 triệu tấn/năm, trang bị thiết bị hiện đại nhất từ châu Âu. Nhà máy này sử dụng phế liệu tái chế và tái tạo năng lượng để nâng cao công suất luyện phôi của Pomina lên 1,5 triệu tấn/năm.

Xin cảm ơn ông.

Có thể bạn quan tâm

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Bài viết mới nhất